Ngày cuối tuần, bạn từ TP.HCM về Quy Nhơn chơi, gọi điện thoại rủ rê: “Thổ địa tìm một chỗ nào để trốn không khí ồn ào của thành phố đi. Đừng lo chuyện ăn, chỉ cần yên tĩnh và no con mắt là được!”.
Nhân tham dự một cuộc hội thảo kiến trúc của khu vực miền Trung - Tây nguyên được tổ chức tại Tuy Hòa, thành phố lần đầu tiên tôi đến và lưu lại nhiều ngày. Ấn tượng đầu tiên là gió. Gió Tuy Hòa mát, phóng khoáng, dễ chịu và đặc biệt dù sát biển nhưng không có độ “rịn, rít” của muối mặn như các thành phố biển khác.
Có một dòng sông đã đi vào ký ức, dòng sông ở phía tây biên giới, nơi mặt trời đỏ lên khi chiều xuống, con đường bụi mờ ngược dòng lên với Điện Biên Đông (Điện Biên). Có một nỗi nhớ chơi vơi dành riêng cho “Sông Mã xa rồi, Tây Tiến ơi...”.
Next Trang 4 trên tổng số 55 trang.